Chia sẻ không gian - Chia sẻ niềm vui

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

[TVMN] Mỗi tuần một quyển sách - Khói trời lộng lẫy

Nếu bạn đã từng yêu mến giọng văn mộc mạc, vẻ đẹp bình dị nhưng đầy sức ám ảnh của con người và miền sông nước Nam bộ trong cánh “Cánh đồng bất tận”, thì bạn không thể bỏ qua “Khói trời lộng lẫy”- tập truyện ngắn mới nhất của Nguyễn Ngọc Tư.

Những phút lắng lòng...
Hành trình của một cô gái níu giữ vẻ đẹp của thiên nhiên và con người, nhưng những yêu thương cho chính mình, cô không thể giữ, để rồi cuối cùng, cô tan ra thành khói. Hình ảnh cô gái và Câu Nói nắm tay nhau, ào xuống nước bơi về phía bờ trong ánh lân tinh dìu dặt.Xao xuyến rớt dọc trang sách, buồn xa xăm "cây mù u ở góc ao mà chị với ảnh hay hẹn ra ngồi nói chuyện, ảnh cũng đốn rồi, thì chị còn nhớ thương chi nữa..."(Có con thuyền đã buông bờ). Vẫn như thế, vẫn là những người phụ nữ của NNT, yêu lặng thầm, da diết, và đẹp. Cái đẹp thoát thai từ những mất mát đau thương. 

Nhưng "Khói trời lộng lẫy" không là lặp lại của "Cánh đồng bất tận". 
Ở tập truyện này dễ dàng nhận ra nhiều nét mới lạ ở NNT, như cô đã nói, cô "muốn đi và đã đi". Những câu chuyện mang nặng tính xã hội hơn, nhưng vẫn là những trăn trở về nỗi đau của kiếp người và đầy tính nhân văn, 10 truyện ngắn được nhà văn “Tặng những chuyến vào đời bâng quơ…” sẽ mang lại cho bạn những giây phút mà bạn có thể để hồn mình lắng đọng, như một buổi chiều... 

“Tôi lặng nhìn Phiên đẹp qua tuổi thơ bận rộn của nó. Buổi sáng đi dài xóm ngửi mùi khói bếp coi nhà nào có đồ ăn ngon nó sẽ ghé chơi. Sau đó tới giờ radio ca cải lương nó sẽ nghe với Thơ khùng, sẽ đứng một chân hay đứng bằng cả bồn chân tay, tùy hôm đó cả hai là vịt hay chó. Ngủ trưa lang chạ ở đâu đó, bất cứ giường nào võng nào của bất cứ ai, thức dậy nó sẽ tới chòi chơi với ông Sáu. Trên đường di chuyển giữa chỗ này qua chỗ nọ, gặp nhãn lồng chín nó ngoẹo đầu đớp ăn luôn trên cây như chim trao trảo, khỏi phải thò tay hái mắc công. Nó thử ổi chua hay không cũng bằng cách này, nhá cái răng chó nhọn hoắc trên những trái vẫn đang lủng lắng trên cành, thấy vừa thì ăn, còn chát sẽ bỏ đó chờ thêm ít bữa. Vừa ta bà ăn chơi vừa ngó trời, thấy chuyển mưa nó chạy về nhà giúp tôi gom củi đem cất trong bếp, bắt mấy con gà con vô nhà.
Có khi nhìn thằng Phiên nằm ngủ, mấy con gà con cũng khoanh tròn trên bụng nó, tôi tự hỏi có gì đẹp hơn vậy. Có gì đẹp hơn trẻ con, gà con, như mạ vừa nhú lên, cỏ vừa vượt đất. Xanh lấm tấm. Xanh chưa thẩm. Mong manh…”- Khói trời lộng lẫy 

Mời bạn đến Thư viện, cùng đọc và cảm nhận!

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 Oc tieu

Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
© 2011 Hội Quán BKHCM
Designed by Mr. Lee Cooperated with Mr. Lee
Posts RSSComments RSS
Back to top